--Tương tự như vậy, nếu bạn ở tuổi trên dưới tám mươi mà bạn bỏ qua world cup sorcer ( sẽ bắt đầu 12-6-2014 ) thì bạn sẽ đánh mất một cơ hội lớn nhất cuối đời bạn bởi vì ban khó có cơ hội thấy thêm lần nữa. Cò mỗ sẽ email cho bạn schedule của chương trình này. Con Cò.
Vào một buổi sáng lạnh mùa đông năm 2007, tại một ga metro ở Washington DC, một thanh niên với chiếc đàn vĩ cầm, đứng chơi những bài nhạc nổi tiếng của Bach, Schubert, Massenet… trong vòng 45 phút.
Trong khoảng thời gian ấy có khoảng chừng 2 ngàn người đi ngang qua, đa số đang trên đường đến sở làm của họ. Dường như không một ai có vẽ chú ý đến sự có mặt của anh.
Sau khoảng 3 phút, một người đàn ông đứng tuổi đi qua và nhận thấy có một nhạc sĩ đang đứng đó chơi vĩ cầm. Ông đi chầm chậm, dừng lại chừng vài giây, và rồi lại vội vã đi tiếp cho kịp giờ của mình.
4 phút sau:
Người nhạc sĩ vĩ cầm ấy nhận được đồng đô la đầu tiên: một người đàn bà ném tiền vào thùng đàn của anh và không hề dừng lại, tiếp tục bước đi.
6 phút:
Một người thanh niên trẻ đứng dựa vào tường lắng nghe anh, nhìn đồng hồ đeo tay của mình và rồi lại tiếp tục bước đi.
10 phút:
Một đứa bé dừng lại nghe, nhưng mẹ của em vội vàng lôi em đi tiếp. Ðứa bé tiếp tục dừng lại nhìn anh nhạc sĩ vĩ cầm, nhưng mẹ của em đẩy mạnh, và em lại phải tiếp tục bước đi, nhưng em vẫn cứ ngoái đầu quay nhìn lại. Và điều này đã cũng xảy ra với nhiều những đứa bé khác. Và cha mẹ nào cũng đều lôi kéo các em, bắt các em phải đi nhanh lên.
45 phút:
Người nhạc sĩ vĩ cầm ấy vẫn tiếp tục chơi nhạc không ngừng. Chỉ có 6 người dừng lại và lắng nghe trong vài ba phút rồi bỏ đi. Khoảng chừng 20 người cho anh tiền, trong khi vẫn tiếp tục bước đi bình thường, và không hề dừng lại. Chàng nhạc sĩ ấy thâu được tổng cộng là 32 đô la.
1 giờ sau:
Anh ta ngừng chơi, không gian im lặng trở lại. Không ai chú ý đến anh. Không một tiếng vỗ tay, và cũng không một lời tán thưởng.
Trong khoảng thời gian ấy có khoảng chừng 2 ngàn người đi ngang qua, đa số đang trên đường đến sở làm của họ. Dường như không một ai có vẽ chú ý đến sự có mặt của anh.
Sau khoảng 3 phút, một người đàn ông đứng tuổi đi qua và nhận thấy có một nhạc sĩ đang đứng đó chơi vĩ cầm. Ông đi chầm chậm, dừng lại chừng vài giây, và rồi lại vội vã đi tiếp cho kịp giờ của mình.
4 phút sau:
Người nhạc sĩ vĩ cầm ấy nhận được đồng đô la đầu tiên: một người đàn bà ném tiền vào thùng đàn của anh và không hề dừng lại, tiếp tục bước đi.
6 phút:
Một người thanh niên trẻ đứng dựa vào tường lắng nghe anh, nhìn đồng hồ đeo tay của mình và rồi lại tiếp tục bước đi.
10 phút:
Một đứa bé dừng lại nghe, nhưng mẹ của em vội vàng lôi em đi tiếp. Ðứa bé tiếp tục dừng lại nhìn anh nhạc sĩ vĩ cầm, nhưng mẹ của em đẩy mạnh, và em lại phải tiếp tục bước đi, nhưng em vẫn cứ ngoái đầu quay nhìn lại. Và điều này đã cũng xảy ra với nhiều những đứa bé khác. Và cha mẹ nào cũng đều lôi kéo các em, bắt các em phải đi nhanh lên.
45 phút:
Người nhạc sĩ vĩ cầm ấy vẫn tiếp tục chơi nhạc không ngừng. Chỉ có 6 người dừng lại và lắng nghe trong vài ba phút rồi bỏ đi. Khoảng chừng 20 người cho anh tiền, trong khi vẫn tiếp tục bước đi bình thường, và không hề dừng lại. Chàng nhạc sĩ ấy thâu được tổng cộng là 32 đô la.
1 giờ sau:
Anh ta ngừng chơi, không gian im lặng trở lại. Không ai chú ý đến anh. Không một tiếng vỗ tay, và cũng không một lời tán thưởng.
Joshua Bell: Sibelius Violin Concerto in D minor.
* Không ai biết người ấy chính là Joshua Bell, một trong những nhạc sĩ vĩ cầm nổi danh nhất trên thế giới. Trong hơn 45 phút qua anh đã chơi những bài phức tạp nhất trong các bài nhạc trình tấu, và cây đàn vĩ cầm mà anh chơi trị giá khoảng 3.5 triệu đô la. Hai ngày trước đó, Joshua Bell đã trình diễn tại một nhà hát ở thành phố Boston, vé bán hết không còn chỗ ngồi, giá của mỗi vé là 100 đô la. Và ban tổ chức sẵn sàng trả 1000 đô la mỗi phút cho tài năng của anh!
Ðây là kết quả của một cuộc thử nghiệm do báo The Washington Post tổ chức. Trong cuộc thử nghiệm này, Joshua Bell phải ăn mặc thật bình thường, quần jean, áo thun, mũ kết, và chơi đàn trong giờ cao điểm, 7:45am. Họ chọn nơi biểu diễn là trạm ga L’Enfant Plaza, vì nơi đây những người khách metro đi ngang qua đa số là thuộc tầng lớp trung lưu, chuyên nghiệp, trí thức, phần lớn làm việc với chính phủ liên bang.
Trước khi tổ chức, các nhà thử nghiệm nghĩ rằng tại Washington DC, một trong những đô thị phát triển nhất nước Mỹ về classical music, nhạc giao hưởng, Joshua Bell có thể sẽ thu hút một số lượng lớn khán thính giả dừng lại nghe, và họ có lẽ sẽ phải nhờ cảnh sát đến để giữ trật tự.
Nhưng chỉ có một người duy nhất nhận ra Joshua Bell, vì trước đó ba tuần cô ta có đi xem anh trình diễn ở Library of Congress, nên nhận ra anh ngay. Cô ta đã bỏ vào hộp đàn của Joshua Bell 20 đô la và tự giới thiệu mình khi anh ngưng chơi đàn.
Tờ Washington Post viết, mục đích của cuộc thử nghiệm này để xem rằng: chúng ta có thể nhận diện, ý thức được những gì hay và đẹp đang có mặt giữa cuộc sống bận rộn của mình, và trong những hoàn cảnh bình thường hằng ngày không?
Và nếu như trong cuộc sống chúng ta không thể dừng lại trong giây lát để lắng nghe một nhạc sĩ lừng danh nhất trên thế giới, chơi những giai điệu hay nhất từng được sáng tác, với một nhạc cụ tốt đẹp nhất, và nếu như cuộc sống quá bận rộn đến nỗi chúng ta không còn có thời gian để dừng lại, khiến ta trở nên lãng quên trước những điều hay và đẹp, thì trên con đường ta đi mình còn vô tình bỏ qua và đánh mất bao nhiêu những điều đáng quý nào khác nữa chăng?
Trong thời đại ngày nay, dường như đa số chúng ta có khá đầy đủ, nhưng duy có một điều mà chắc chắn trong chúng ta ai cũng đều rất thiếu thốn là thời giờ của mình, phải thế không bạn?
Trên con đường chúng ta đi, có lẽ ta cũng sẽ có dịp nghe được tiếng đàn vĩ cầm của Joshua Bell, và bao nhiêu những điều hay đẹp khác chung quanh ta, nâng cao tâm hồn mình, giữa những bận rộn và ngay trong hoàn cảnh bình thường nhất, nếu chúng ta biết tập bước chậm lại một chút…
Ðây là kết quả của một cuộc thử nghiệm do báo The Washington Post tổ chức. Trong cuộc thử nghiệm này, Joshua Bell phải ăn mặc thật bình thường, quần jean, áo thun, mũ kết, và chơi đàn trong giờ cao điểm, 7:45am. Họ chọn nơi biểu diễn là trạm ga L’Enfant Plaza, vì nơi đây những người khách metro đi ngang qua đa số là thuộc tầng lớp trung lưu, chuyên nghiệp, trí thức, phần lớn làm việc với chính phủ liên bang.
Trước khi tổ chức, các nhà thử nghiệm nghĩ rằng tại Washington DC, một trong những đô thị phát triển nhất nước Mỹ về classical music, nhạc giao hưởng, Joshua Bell có thể sẽ thu hút một số lượng lớn khán thính giả dừng lại nghe, và họ có lẽ sẽ phải nhờ cảnh sát đến để giữ trật tự.
Nhưng chỉ có một người duy nhất nhận ra Joshua Bell, vì trước đó ba tuần cô ta có đi xem anh trình diễn ở Library of Congress, nên nhận ra anh ngay. Cô ta đã bỏ vào hộp đàn của Joshua Bell 20 đô la và tự giới thiệu mình khi anh ngưng chơi đàn.
Tờ Washington Post viết, mục đích của cuộc thử nghiệm này để xem rằng: chúng ta có thể nhận diện, ý thức được những gì hay và đẹp đang có mặt giữa cuộc sống bận rộn của mình, và trong những hoàn cảnh bình thường hằng ngày không?
Và nếu như trong cuộc sống chúng ta không thể dừng lại trong giây lát để lắng nghe một nhạc sĩ lừng danh nhất trên thế giới, chơi những giai điệu hay nhất từng được sáng tác, với một nhạc cụ tốt đẹp nhất, và nếu như cuộc sống quá bận rộn đến nỗi chúng ta không còn có thời gian để dừng lại, khiến ta trở nên lãng quên trước những điều hay và đẹp, thì trên con đường ta đi mình còn vô tình bỏ qua và đánh mất bao nhiêu những điều đáng quý nào khác nữa chăng?
Trong thời đại ngày nay, dường như đa số chúng ta có khá đầy đủ, nhưng duy có một điều mà chắc chắn trong chúng ta ai cũng đều rất thiếu thốn là thời giờ của mình, phải thế không bạn?
Trên con đường chúng ta đi, có lẽ ta cũng sẽ có dịp nghe được tiếng đàn vĩ cầm của Joshua Bell, và bao nhiêu những điều hay đẹp khác chung quanh ta, nâng cao tâm hồn mình, giữa những bận rộn và ngay trong hoàn cảnh bình thường nhất, nếu chúng ta biết tập bước chậm lại một chút…
Nguyễn Duy Nhiên
VănhóaViệt
Ngắm hoàng hôn đẹp khắp nơi trên thế giới
1. Kênh đào Amsterdam tại Hà Lan.
2. Angkor Wat, Campuchia.
3. Khối đá Ayers, Australia.
4. Barcelona, Tây Ban Nha.
5. Các kim tự tháp tại Ai Cập.
6. Vịnh Florida, Mỹ.
7. Hẻm núi Grand Canyon, Mỹ.
8. Núi băng tại Grundarfjordur, Iceland.
9. Hồ Annecy nằm gần dãy Alps, Pháp.
10. Đỉnh Matterhorn, Thụy Sĩ.
1. Kênh đào Amsterdam tại Hà Lan.
2. Angkor Wat, Campuchia.
3. Khối đá Ayers, Australia.
4. Barcelona, Tây Ban Nha.
5. Các kim tự tháp tại Ai Cập.
6. Vịnh Florida, Mỹ.
7. Hẻm núi Grand Canyon, Mỹ.
8. Núi băng tại Grundarfjordur, Iceland.
9. Hồ Annecy nằm gần dãy Alps, Pháp.
10. Đỉnh Matterhorn, Thụy Sĩ.
11. Núi Bromo, Indonesia.
12. Núi Haleakala tại Hawaii.
13. Puglia, Italia.
14. Bờ biển Maldives.
15. Sa mạc Sahara.
16. Bờ biển Santa Monica tại California, Mỹ.
17. Santorini, Hy Lạp.
18. Cao nguyên tại Scotland.
19. Serengeti, Tanzania.
20. Công trình Stonehenge tại Anh.
21. Đền thờ Taj Mahal, Ấn Độ
(Theo ViralNova)
Những bức ảnh đẹp về nụ hôn của các loài động vật
Nụ hôn "rực rỡ".
Khi chó và đàn cá "âu yếm" nhau.
Loài ngựa thể hiện tình cảm bằng cách dụi mõm.
Nụ hôn say đắm trên cây...
... và cả dưới nước.
Pha "cắn yêu" của chú thỏ.
Kể cả loài hươu cao cổ cũng thể hiện tình cảm bằng nụ hôn.
Sum họp gia đình thì nụ hôn là điều không thể thiếu.
Dường như loài chó cũng hiểu điều đó.
Họ nhà mèo rất thích "liếm láp".
Nụ hôn của hai con lợn dù bị cách ly.
Nụ hôn của ốc sên trên bông hoa đang bừng nở.
Cặp chim cũng... nhắm mắt say đắm khi trao tình cảm cho nhau.
Cử chỉ thân thiết của rái cá.
Nụ hôn của hai con chim trước biểu tượng của Kinh đô ánh sáng.
Nụ hôn "rực rỡ".
Khi chó và đàn cá "âu yếm" nhau.
Loài ngựa thể hiện tình cảm bằng cách dụi mõm.
Nụ hôn say đắm trên cây...
... và cả dưới nước.
Pha "cắn yêu" của chú thỏ.
Kể cả loài hươu cao cổ cũng thể hiện tình cảm bằng nụ hôn.
Sum họp gia đình thì nụ hôn là điều không thể thiếu.
Dường như loài chó cũng hiểu điều đó.
Họ nhà mèo rất thích "liếm láp".
Nụ hôn của hai con lợn dù bị cách ly.
Nụ hôn của ốc sên trên bông hoa đang bừng nở.
Cặp chim cũng... nhắm mắt say đắm khi trao tình cảm cho nhau.
Cử chỉ thân thiết của rái cá.
Nụ hôn của hai con chim trước biểu tượng của Kinh đô ánh sáng.
(Theo BuzzFeed)
Cảm giác như hoàng hôn RỰC RỠ hơi cả bình minh, ngoài ra nó còn gây cho ta tâm trang quyến luyến, hối tiếc .
Trả lờiXóaHóa ra con gì cũng biết HÔN. Tạo hóa bày ra lắm trò thật !
Tôi lại đọc tiếp bai của Nguyễn Duy Nhiên. Đúng thật, vì thời gian lúc nào cũng không đủ cho chúng ta hoạt đông cho mục đích chính của cuộc song, nên vô tình bỏ qua nhiều điều HAY, điều LẠ .
XóaNhiều khi sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa tước đi của con người nguồn HẠNH PHÚC trong TĨNH LẶNG và THƯ THÁI.
Đầu óc đang căng thẳng về những bài viết về Biển Đông, xem những bức ảnh hoàng hôn và các loài vật hôn nhau thấy đầu óc thanh thản hẳn lên. Cám ơn Ánh nhé.
Trả lờiXóaNhiều người vào nhà hát sang trọng ko phải để thưởng thức nghệ thuật mà chỉ cốt tỏ ra ta là sành điệu, là hạng người quý phái !
Trả lờiXóaĐẹp thật chị à
Trả lờiXóaHình ảnh tuyệt lắm chị ạ.Chúc chị tuần mới mạnh khỏe.
Trả lờiXóaĐẹp quá cảnh hoàng hôn và những nụ hôn ngộ nghĩng của loài động vật. Những ngày này được xem bài của chị, lòng em dịu lại...Thật cám ơn chị!
Trả lờiXóa